Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

Cạnh tranh hẻm


Hẻm bên cạnh có một hàng bún chả Hà Nội ngon, năm ngoái nó thường cùng các bạn vô đó vào buổi trưa mỗi khi chán cơm, thèm bún. Quán chẳng có nhiều lựa chọn chỉ có bún chả miếng và băm, bún miến măng gà. Nhưng lúc nào cũng đông đúc, có nhưng lúc tới hơi trễ chút là ngồi đợi vêu mỏ. Có mấy người phục vụ lúc nào cũng luôn chân luôn tay, nó ấn tượng nhất với một chị mà nếu nhìn qua, không thể phân biệt là nam hay nữ. Đơn giản chị cắt đầu như nam, mặc quần áo nam luôn và đặc biệt làm việc cứ vèo vèo.


Năm nay, vẫn quán đó, nhưng đổi chủ. Chủ quán là cái chị nam nữ và nhiều món phong phú hơn: miến trộn, bún chả, bún măng, bánh đa cua... nghe thật hấp dẫn.

Một lần trưa nắng, nó ghé qua quán cũ, người mới. Thấy nhiều món phong phú quá, quán cũ địa điểm mới lại tận cuối hẻm. Thế là lười, thế là tặc lưỡi, ăn thử coi sao. 

Quán vẫn đông như ngày trước, những bạn phục vụ vừa cũ vừa mới. Trong khi ngồi đợi làm đồ ăn nó thấy dường như các bạn trong quán chưa thực sự ăn ý với nhau. Tiếng khách gọi món bị lấn át bởi tiếng người phục vụ và rối mù. Khách hàng nhức cả đầu với những tiếng lanh chanh khi bưng nhầm đồ giữa những người phục vụ đôi khi cả tiếng chủ quán đang làm cũng lớn hơn cả khách.

Khi đồ ăn được bưng ra, nó thầm so sánh với quán cũ. Ít món hơn nhưng ngon hơn, chất lượng hơn. Nó không muốn trở lại quán cũ người mới một lần nào nữa.

Quán cũ, bị đẩy ra khỏi địa điểm cũ. Cũng đã cập nhật thêm một số món mới cho khách lựa chọn. 

Cái hẻm nhỏ xíu cũng cạnh trạnh như vầy, hỏi chi thị trường không có sự cạnh tranh khốc liệt. Quan trọng là cạnh tranh như thế nào mà thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét