Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Hà Nội một tuần

Thường Sài Gòn cuốn tôi đi cả năm, và tôi dành thời gian trở lại HN tối thiểu một tuần trong năm hoặc nhiều hơn có thể. Năm nay tôi trở về HN một tuần, vào cuối tháng 11, thời khắc giao mùa cuối thu đầu đông. Những tia nắng cuối thu hanh hao và chút se se lạnh vào buổi tối, thứ nắng vàng như giót mật xuống nhân gian khiến có cây hoa là dường như đẹp hơn, lung linh hơn. Và mùa này, cúc họa mi trên phố mời gọi. Mỗi mùa tôi thường gắn với một mùa hoa, một đặc điểm nào đó gây thương nhớ khôn nguôn trong lòng tôi, khiến tôi trở về. Có những lúc, tôi tưởng những thứ đó khiến tôi chẳng thể nào dứt tôi ra khỏi Hà Nội, nơi tôi đã sinh ra và lớn lên bao nhiêu năm, nơi có thể giờ trở về, tôi thỉnh thoảng vẫn có những khó chịu không hề nhỏ. Nhưng tôi vẫn nhớ, một nỗi nhớ lạ lùng...

Một năm trở lại, tôi thấy có nhiều thay đổi. Gần nhà tôi đã mọc khu chưng cư mới, chỉ khoảng 1-2 năm nữa sẽ bắt đầu nhộn nhịp với cư dân mới. Những cánh đồng rau đêm trăng sáng dần biến mất thay thế vào những giậu mùng tơi, những vườn hoa cải. Năm nay tôi phát hiện ra một loài hoa dại mới ven đường mà tôi chưa từng thấy trên con đường quen thuộc, màu tím nhỏ xinh rất dễ thương như thế này. Không biết em ấy có ở lại bao lâu chốn này?


Tôi nhớ lại thời điểm trước đó, tôi đã từng mơ mộng lấy hạt hoa dã quỳ rắc ven con đường gần nhà. Đề tháng 10, mùa hoa dã quỳ về tôi tha hồ ngắm loài hoa màu vàng xinh xẻo ấy. Hay trồng hai bên đường thật nhiều cây hoa osaka màu vàng. Những cây to tôi đã từng lấy về từ những nơi tôi đi qua như Osaka, phù dùng, hoa chuông... tôi mang ra trồng ven đường vào nhà đều không sống được. Hồi đó tôi trồng cây cũng vào thời điểm như thế này, thời điểm hanh hao cây cần sự chăm tưới nước mà không được nên không sống được cây nào.

Tôi vẫn mơ mộng một ngôi nhà nhiều hoa, đôi khi chỉ là hoa sao nháy hay hoa cải xanh cũng đủ rực rỡ cả khu vườn. 

Nơi phố cổ dường như đông hơn, mở hàng quá khuya hơn và người ta đã bắt đầu chơi nhạc trên phố với các loại nhạc cụ khác nhau. Những món ăn cả năm tôi không được thưởng thức nên món nào cũng muốn ăn cho đã, nào phở gà, phở bò, bún thang, miến ngan, bánh cuốn, ốc luộc, phở cuốn... chao ôi là nhiều món. Thế là kế hoạch giảm cân của tôi tan thành mây khói với những món ngon như thế.

Gặp lại những người bạn cũ, nhưng đứa trẻ lâu ngày, tôi mới thấy giật mình... :D

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét