Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

9 bí quyết thành công trong công việc của Donald Trump

1. Hành động đúng lúc. 
Phải biết khi nào nên bày tỏ ý kiến và khi nào nên im lặng quan sát, nhất là đối với vấn đề mình chưa nắm rõ hoặc còn do dự.

2. Tác phong chuyên nghiệp. 
Phong thái đĩnh đạc và thái độ làm việc nghiêm túc chứng tỏ năng lực cao của bạn.

3. Cống hiến hết sức mình. 
Bạn hãy làm việc chăm chỉ, may mắn sẽ mỉm cười với bạn. Bạn đừng lo rằng công sức của mình không được đền bù xứng đáng. Lãnh đạo vẫn luôn ghi nhận cố gắng của bạn đấy.

4. Nắm bắt kịp thời mọi thông tin. 
Đối với những công việc mà thông tin là yếu tố quyết định như chứng khoán, nhà đất, quảng cáo, kinh doanh... bạn càng phải phát huy tối đa nguyên tắc này. Đọc báo, truy cập Internet, xem thời sự... bạn đừng quên nhé.

5. Dự trù tình huống xấu nhất. 
Đối với dân kinh doanh, chuyên hôm nay "lên voi", ngày mai "xuống chó" là bình thường. Chuẩn bị tinh thần và giải pháp khi "đụng chuyện".

6. Làm việc đúng chuyên môn. 
Như vậy bạn mới phát huy được toàn bộ kiến thức của mình. Làm việc trái nghề sẽ dẫn đến sự kém hiệu quả và hứng thú trong công việc.

7. Trình bày ý kiến rõ ràng, tự tin. 
Ý tưởng mới, đề xuất cho kế hoạch của công ty, bạn hãy mạnh dạn phát biểu và kiên định với lập trường của mình. Đừng "gió ngả chiều nào theo chiều ấy" hay "lững lờ nước đôi".

8. Thực hiện công việc được giao thật cẩn thận và đầy trách nhiệm. Đây là cách "ghi điểm" rất hiệu quả đối với lãnh đạo cơ quan. Bên cạnh những bằng cấp, chứng chỉ, họ còn muốn xem thái độ làm việc của bạn nữa.

9. Tổng kết công việc mỗi ngày (hay mỗi tuần, mỗi tháng): bạn đã làm được những gì? Gặp phải khó khăn gì, mắc sai lầm ra sao? Kinh nghiệm rút ra là gì?

Sưu tầm

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Khoai tây bọc phô mai chiên

Những ngày nghỉ lễ thường là những khoảnh khắc tuyệt đẹp với những niềm vui với gia đình, bạn bè.. hay đơn giản là mơ mộng ngắm nhìn mây bay bên cửa sổ...
Những lúc như thế, có một món gì đó ngon ngon để cùng lơ đãng thật tuyệt. 
Món khoai tây bọc phô mai chiên có thể là một trong những món như thế 

Nguyên liệu
- 3 củ khoai tây
- 50g phô mai (nếu có thể, hãy chọn phô mai mozzarella)
- 3 lòng đỏ trứng gà
- Bột chiên xù
- Muối, lá xô thơm (Sage) sấy, bột tỏi, dầu thực vật

Thực hiện
- Khoai tây chẻ tư, luộc mềm và nghiền nhuyễn, nêm thêm chút muối.
- Phô mai cắt hạt lựu. Đặt viên phô mai vào giữa bột khoai tây làm nhân rồi bọc lại thành các viên tròn.


- Lòng đỏ trứng đánh tan (tiết kiệm thì 2 trứng, nếu 3 trứng sẽ lăn thoải mái hơn). Bột chiên xù trộn đều với 1 tsp bột tỏi và 1 tsp lá xô thơm. Lăn các viên khoai qua trứng đã đánh tan. Tiếp đến lăn qua bột chiên xù đã trộn gia vị


- Bắc chảo dầu thật nóng với mức nhiệt vừa rồi thả các viên khoai vào (lưu ý phải nóng già mới thả khoai vào và dầu phải ngập khoai), chiên đều, liên tục trở các mặt cho vàng đều. Vớt ra cho vào đĩa đã trải sẵn giấy thấm dầu.


Những viên khoai tây này ăn nóng mới ngon, có thể ăn với sốt hoặc ăn không do đã được nêm gia vị hoàn chỉnh. Vị bùi bùi của khoai, sự thơm dẻo của phô mai, lớp chiên giòn rụm, thêm mùi hương lá xô thơm và bột tỏi quyện vào nhau để lại dư vị khó quên nơi đầu lưỡi.

Do món này phải ăn ngay sau khi chiên mới ngon nên nếu bạn mời khách đến nhà chơi, có thể làm sẵn khoai lăn bột chiên và để trong tủ lạnh, khi nào cần ăn mới đêm ra làm nhé.

Sưu tầm từ bài chia sẻ của Athena

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Tiếng gọi nơi hoang dã


Đó là quyển truyện đầu tiên mình đọc về loài chó, Bấc đã qua tay nhiều chủ khác nhau để khi cuối cùng gặp được người chủ tốt. Mình rất thích đọc quyển này, từ thích vậy rồi chuyển sang thích chó. Tiếp theo truyện này mình đọc tất cả những gì về loài chó và sói mà mình tìm thấy được.

Nhà mình nuôi chó, nhớ hồi cấp ba nuôi con chó lai béc giê lần đầu tiên. Nhưng không nuôi được vì lý do đến khi chó con lớn lớn một chút thì thường bắt đầu bị bệnh, nếu không chịu uống thuốc thì chịu. Không thể nuôi được, có con khôn đến nỗi tự mình đào hố để thải xuống trong khi nó đang mệt nhoài 

Con chó nhà mình nuôi được lần đầu tiên là Mực, màu đen tuyền, lông xù và đuôi xù xoăn tít, lưỡi đốm đen, bốn mắt, huyền đề bốn chân. Mực cũng trải qua một trận ốm nhưng vượt qua được vì chịu uống thuốc. Thực ra sau vài lần các bạn trước bị ốm thì mình được biết, chó là giống có ruột ngang. Nếu khi cho uống thuốc mà không treo miệng lên thì thuốc không đọng lại, sẽ bị nôn ra. Bạn Mực này mình treo miệng bạn ấy lên thế là ổn.

Mà bạn ấy đanh đá ghê gớm, ai tới nhà y như rằng nhảy tưng tưng lên nhe răng giơ vuốt khiến người ta sợ chết khiếp. Nhất là ai đi xe đạp thì xong, bạn ấy sẽ cắn bục lốp luôn. Còn nếu đi xe máy thì lốp to quá, không căn được thì bạn đánh dấu theo kiểu... chó :-). Không biết từ bao giờ Mực có tính xấu thế. Nhưng lại cực kỳ tình cảm, có lúc mình ngồi thừ ra y như rằng Mực chạy tới. Rụi đầu vào người hoặc cào cào chân bạn ấy vào chân mình. 

Dáng đi của Mực có chút ngông cuồng và đặc biệt là tiếng bước chân do huyền đề kép bốn chân chạm xuống đất như thể ngựa đi nước kiệu. Khi viết những dòng này, mình còn nhớ như in dáng đi ấy. Bao nhiêu năm rồi không thể quên được Mực.

Sau Mực là đến John, một giống chó Nga lai to lớn, rồi đến Kyky. Sau một thời gian đi xa về mà kyky vẫn nhớ.

Nhớ cái lần đi trên Phố Yecxanh vào một đêm mùa đông. Thấy một con chó đứng ở ngoài cửa mà không thể vào nhà. Chợt nhớ đến bạn John chắc cũng vậy, nên bạn chẳng về được nhà nữa. Thế là dừng xe lại, gọi cửa hoài căn nhà ấy không thể nghe thấy. Loay hoay một hồi thì may mắn tìm được số điện thoại ở biển trước nhà gọi vào. Chỉ bảo chủ nhà ra mở cửa cho bạn ấy vào không bị mất.

Giá mà có ai đó cũng gọi cửa cho John vào nhà... 

5 bài học quan trọng của đời người


Bài số 1. Bài học về sự tự giác 
Xưa thật là xưa, có một ông vua nọ, một hôm ông sai lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi.
Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường. Một lúc sau, nhà Vua nhìn thấy một người nông dân đi tới nơi với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm " Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đấy" Xong đâu đấy, người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, thì bỗng nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một món quà Đức Vua cho người bào dịch chuyển được tảng đá.
=> Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.

Bài số 2. Bài học về sự quan tâm
Trong tháng thứ hai của khóa học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp... Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: " Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường của chúng ta?". Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy! Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao tôi có thể biết được tên cô ấy cơ chứ? Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống. Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư rằng: " Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?" Ông trả lời " Chắc chắn rồi", và ông nói tiếp: " Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào". Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời sau này.

Bài số 3. Bài học về sự giúp đỡ
Trong một đêm mưa bão bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đã 11h30 khuya, có một bà lão da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặc, cố hết sức vẫy vẫn cánh tay để xin đi nhờ xe. Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ý đến cánh tay dường như đã tê cứng vì lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lão vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đã cho bà lên xe. (Mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lão trông có vẻ rất vội vã, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai. Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gõ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một  cái tivi khổng lồ ngay trước cửa nhà mình. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: " Cám ơn cháu vì đã cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đã làm ướt sũng quần áo mà nó còn làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Rồi thì lúc đó cháu đã xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đã được gặp người chồng tội nghiệp của mình trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cảm ơn cháu đã không nề hà khi giúp đỡ bà". Cuối thư là dòng chữ: " Chân thành- Bà Nat King Cole"

Bài số 4. Bài học về lòng biết ơn
Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả còn rất rẻ tiền, có một câu chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này: Ngày nọ, Jim- tên của cậu bé- sau một hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nhì thành phố, nơi có móm kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh rạn tiến lại gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn còn trống, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến. Chỉ vài phút sau, một người phụ nữ phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nhìn cô phục vụ, cậu bé hỏi: " Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một đĩa kem nước hoa quả ạ?". " 50 xu" cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: " Thế bao nhiêu tiền một đĩa kem bình thường ah?"."35 xu", người phục vụ vẫn kiên nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đã rất đông và đang đợi cô. Cuối cùng, người phụ nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn và ra về. Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đã bật khóc khi nhìn thấy 2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh 35 xu trả cho đĩa kem mà Jim đã gọi- Jim đã không thể có món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi vì cậu ấy chỉ đủ tiền để trả cho một đĩa kem bình thường và một ít tiền boa cho cô.

Bài số 5. Bài học về sự hy sinh.
Đã lâu lắm rồ, khi tôi còn là tình nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz- cô ấy đang mắc phải một căn bệnh rất hiểm nghèo. Cơ hội sống sót duy nhất của cô ấy là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặc bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát cậu bé đã trả lời rằng: " Cháu đồng ý làm điều đó để cứu em cháu". Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền máu, cậu bé liếc nhìn em gái và đối mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má cô bé hồng lên theo từng giọt máu được chuyền sang từ người cậu. Nhưng rồi, khuôn mặc cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nhìn vị bác sĩ và hỏi với giọng run run: " Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác sĩ?" Thì ra, cậu bé non nớt của chúng ta đã nghĩ rằng: cậu sẽ cho cô em gái tất cả máu trong người mình để cứu em và cậu sẽ chết thay cô bé. Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu nhầm và hành động của mình, cậu bé đã cho tất cả nhờ đức hy sinh... Cuộc sống có câu: " Hãy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng đáng".
Sưu tầm

Captain Phillips


Bộ phim kéo dài hơn hai tiếng, kể về câu truyện thuyền trưởng Phillips chuẩn bị lên tàu chở hàng qua vùng biển Somalia. Và ở bên bờ biển đó đã có sẵn một cướp biển đón sẵn để cướp những chuyến tàu trở hàng.

Cảnh quay ở cảng nước Mỹ xếp hàng hóa lên tàu thật đẹp, nhìn rất màu sắc và gọn gàng thật đẹp. Trên chuyến tàu đó có 20 thủy thủ đoàn không hề được trang bị vũ khí.

Bọn cướp đã lựa chọn con tàu của Phillips để tấn công, vì lý do duy nhất tàu Phillips đi một mình qua vùng biển Somalia. Lúc gần tới vùng biển này, Phillips đã nhận được email cảnh báo vùng biển con tàu đi qua sẽ có cướp. Phillips cảnh giác và chuẩn bị tập dượt cho thủy thủ đối phó nhưng lại là cảnh đối phó thật sự. Bằng sự bình tĩnh, thông minh, Phillips đã không để thủy thủ nào bị thương nhưng chính ông lại bị bắt làm con tin.

Phim thật sự hồi hộp bắt đầu bọn cướp tấn công tàu, sự đấu trí giữa Phillips và bọn cướp. Diễn biến tâm lý của bọn cướp khi bắt Phillips làm con tin. Xem phim hồi hộp từ đầu đến cuối, thực sự thích một bộ phim này. Kết thúc có hậu nhưng ấn tượng nhất cuối phim.

Việc diễn được tâm lý trong từng bộ phim thực sự đặc sắc, ao ước được xem những bộ phim hay như thế do VN đóng.