Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

Let's smile

Gần đây tôi nhận ra tôi thích nhìn những người xung quanh tôi cười, nụ cười khiến tôi cảm thấy mọi thứ nhẹ nhàng rất nhiều.

Đôi khi tôi chẳng thể cười nổi, nhưng vẫn ngoác cái miệng ra cười. Tôi thường không tự tin về nụ cười của mình, mặc dù thời gian trước TA luôn khuyến khích tôi cười rất nhiều mỗi khi chụp hình cho tôi. Nhưng thật hiếm những bức ảnh thấy tôi cười, đôi khi xem lại những bức ảnh cũ, tôi giật mình khi nhậnt ra điều đó.


Và tới thời điểm này, mặc dù tôi nhận thức được việc cần phải cười nhiều hơn, nụ cười xuất phát từ bên trong. Tôi luôn thích những nụ cười như thế, nhưng đôi khi người ta không thể nhận ra đâu là cười thật sự, đâu là không? Mà cũng đâu cần phân biệt quá rạch ròi như thế. Quan trọng là những nụ cười xung quanh vẫn luôn nở và rạng ngời.

Tôi có một nhóm bạn, các bạn ấy luôn vui vẻ, bên cạnh các bạn tôi luôn thấy cuộc sống thật đẹp. Tôi luôn tự cho mình là người trầm tính, ít ồn ào nhưng thực ra cũng chưa hẳn phải vậy. 

Hôm nay cả ngày véo von với công việc, người ta bảo "thành công là những việc nhỏ lặp đi lặp lại". Tôi vốn ghét những gì lặp đi lặp lại mỗi ngày,nhưng thực ra trong mỗi việc nhỏ lặp đi lặp lại đó lại chẳng việc nào giống việc nào.

Tối tôi sẽ nấu ăn cho mình, lâu rồi tôi không nấu ăn rồi 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét