Sáng đi trên đường, thấy nắng đẹp quá, bầu trời lúc nào cũng trong xanh ngăn ngắt. Lên đến tầng cao nhất hào hứng chụp lại bức ảnh để không muốn bỏ lỡ hình ảnh đẹp về bầu trời.
Trên đường đi làm chợt nghĩ nắng đẹp vậy sao không ai đi bán nắng và mua nắng? Nắng thuộc về thiên nhiên, mọi người vẫn đón nhận nắng đến và đi như một lẽ tự nhiên. Chỉ khi không còn nắng thì mới biết là có nắng hoặc những ngày mưa thì nhớ đến nắng.
Hôm nay thấy mình được yêu thương quá đỗi, buổi sáng đã nhận được điện thoại có người mua cho 2 món xôi bắp và xôi xéo. Phải một năm rồi, lần này là lần thứ hai mình được ăn xôi bắp, mà đều được người khác mua cho. Lúc ăn cảm động ghê gớm, chưa bao giờ mình được quan tâm và yêu thương như thế.
Bên cạnh trang dịch vụ mình cần làm cho công việc, mình làm thêm một trang khác. Mục đích là để relax, để lưu giữ những gì mình yêu thích lên đó. Càng stress nhiều thì mình post càng nhiều. Và mình thật vui khi có người vẫn luôn dõi theo mình hàng ngày.
Trong tất cả các số điện thoại, mình chỉ nhớ duy nhất hai số, số gia đình và số một người bạn. Qua mấy lần đổi điện thoại, mình luôn tự tin là sẽ nhớ số bạn ấy nên không lưu. Hôm nay muốn gọi để hỏi thăm, định viết blog này vì biết người bạn ấy vẫn theo dõi mình. Nhưng lại nghĩ, sao phải viết? sao không thể cầm điện thoại lên và alo ngay khi ta có thể?
Trong ngày mình cũng đọc được một câu nói này rất tâm đắc "Nerver forget 3 types of people in your life: 1. Who helped you in your difficult time. 2. Who left you in your difficult time. 3. Who put you in difficult time". Tạm dịch "Đừng bao giờ quên 3 loại người trong cuộc sống của bạn: 1. Người giúp bạn trong lúc bạn khó khăn. 2. Người bỏ rơi bạn trong lúc bạn khó khăn. 3. Người đặt bạn vào tình thế khó khăn"
Với mình, mình đã gặp người thứ nhất trong những ngày đầu tiên ở đây. Người mà mỗi khi mình gặp mình luôn thấy " lãi một ngày".
Một ngày thật vui khi gặp những ai trong ngày hôm nay. Mỗi người nếu bạn gặp trong cuộc đời này đều có một lý do nào đó, đều có một chữ duyên với nhau.
Ngoài kia phố đã lên đèn, trong văn phòng có chút se lạnh của chiếc máy lạnh khiến mình nhớ da diết những ngày mùa đông...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét